Sự thực khi bọn họ đột ngột bị rung động hay nặng nề duyên tình vào đời này với cùng một ai đó, hoàn toàn có thể không phải đơn giản dễ dàng xuất phân phát từ những tại sao từ kiếp này….
Câu chuyện sản phẩm công nghệ nhất: Phép demo lòng thủy thông thường – trinh tiết của Sách Ngạch Đồ
Người xưa rất xem trọng lòng trung trinh của phụ nữ, kỳ thực cũng đều có yêu cầu trinh tiết đối với nam giới.
Bạn đang xem: Những câu chuyện về duyên nợ
Mùa Xuân năm 1694 SCN, đại thần nổi tiếng thời hoàng đế Khang Hy triều Thanh là Sách Ngạch Đồ, năm ấy 56 tuổi mới có quý tử, sung sướng khôn xiết. Bạn quản gia kiếm được một vú nuôi để chăm đứa bé. Vú nuôi quan tâm đứa bé xíu là cô gái mới 17 tuổi, khôn cùng hợp ý với đứa bé, nuôi đứa bé bỏng mập mạp hồng hào. Sách Ngạch Đồ thường cho người đến bế ẵm đứa bé, vui chơi với đứa bé.
Lại nói trong tam giới có hai vị Thần, Thần áo black Phùng Chân với Thần áo lam Bích Vân. Nhị vị Thần này nhân lúc nhàn rỗi rỗi không tồn tại việc, mới nói tới chuyện ở nhân gian. Nhìn vào tủ nhà họ Sách, bọn họ thấy Sách Ngạch Đồ cùng cô vú nuôi trong lịch sử hào hùng đã những lần kết duyên phận, không ngoài cảm thán nhân quả luân hồi…
Hai vị Thần này nhìn lại lần nữa, thấy cô nàng trẻ làm cho vú nuôi cho bé Sách Ngạch Đồ kỳ thực nguyên nhân là một đoạn duyên phận cùng với đứa nhỏ bé này.
380 năm trước, vào triều Nguyên có một bà lão cô độc bọn họ Lưu, nhìn thấy cạnh miếu có một đứa trẻ con bị bỏ rơi. Yêu quý đứa nhỏ bé quá, bà ẵm nó về nhà. Không quản sinh hoạt khó khăn của bạn dạng thân, bà lão dưỡng dục đứa bé, lại để tên mang lại đứa bé là lưu Trường. Người trong thôn thấy cuộc sống hai fan khó khăn, lúc nào cũng tới tiếp tế mang đến họ. Bà lão sử dụng cơm trăm nhà để nuôi béo đứa bé. Chẳng ngờ đứa trẻ con lên 10 tuổi thì mắc sốt lạnh lẽo qua đời, bà lão khóc tưởng như bị tiêu diệt đi sống lại. Vào triều Thanh, lưu lại Trường đưa sinh thành cô nàng trẻ, còn bà lão gửi sinh thành cậu nhỏ nhắn trong bao phủ họ Sách.
Nói về duyên phận, vị Thần áo black nói: “Con người chuyển sinh, trường hợp như hai fan duyên phận tốt, và rất nhiều chuyển sinh thành phái mạnh nhân, thì họ là bạn bè nghĩa khí; còn nếu đầy đủ chuyển sinh thành nữ, thì chúng ta là chị em tốt của nhau. Mặc dù phân biệt chuyển sinh thành phái mạnh nữ, thì cạnh tranh tránh khỏi động tâm lẫn nhau, mặc dù đã có gia đình, thì cũng cực nhọc tránh phạm đề xuất sai lầm.” Vị Thần áo lam nói: “Vị tất sẽ như vậy, chính vì trong mê duyên phận dài mà thâm, tự biết trân trọng, trong trái tim sẽ có xúc cảm thánh khiết, không tới nỗi phạm không đúng lầm.” nhị vị Thần bên nào cũng cho bản thân là phải, tranh luận mãi ko thôi, sau cùng đánh cược một phen, lấy thời hạn nhân nạm là nửa tháng làm cho hạn.
Hai vị Thần vẫn là tấn công cược với nhau, khó khăn tránh có một vài mưu tính đằng sau. Vị Thần áo black làm nặng trung khu sắc của Sách Ngạch Đồ, còn vị Thần áo lam gia cường bao gồm niệm cho cô bé trẻ.
Vào buổi chiều một ngày nọ, Sách Ngạch Đồ đột nhiên phát hoảng, tuỳ thuộc luống cuống, lừng chừng tại sao, tự nhiên nghĩ đến người con trai, có được một chân chạy miết, khiến cho đám nô tài đứng ngẩn ra. Bắt gặp con rồi, tâm tư nguyện vọng còn không định lại, vô ý liếc qua cô gái trẻ, thấy tim đập thình thịch, cảm hứng cô gái hết sức là phụ nữ tính. Đúng dịp đứa trẻ con lại đòi bú sữa, cầm cố ngay đem cô gái. Cô gái tay chân luống cuống, cấp bồng đứa nhỏ bé vào chống trong, buông tấm che lại. Sách Ngạch Đồ lui ra, giống hệt như hồn xiêu lòng phách lạc, lại xúc cảm hình bóng cô bé vô cùng quen thuộc, giống hệt như người quen, tuy thế lại không nghĩ ra là ai. Trong tâm cứ vương vít mãi vụ việc ấy. Đến tối, Sách Ngạch Đồ lại tới quan sát đứa bé, ánh mắt vừa vô ý vừa rứa ý phía vào cô gái trẻ. Cô bé phát hiện phụ vương đứa nhỏ bé bỗng nhiên không giống trước, thủ công cũng gượng gạo gạo, vội bao gồm lại nhan sắc, xúc cảm căng trực tiếp dị thường. Sách Ngạch Đồ cảm giác thương hại, nói cô nàng không cần được như vậy, nhưng cô nàng vẫn không đủ can đảm phóng túng.
Ban đêm cô gái nằm mộng, mơ thấy Sách Ngạch Đồ tới, nói sẽ ban vinh hoa phú quý cho cô, khẩu ca biểu cảm, cử rượu cồn tùy tiện. Cô bé choàng tỉnh, cảm giác rất bi quan nôn, tựa như muốn ói nhưng mà không ói được, bắt buộc đi hớp chút nước, rồi lại nằm xuống nghỉ ngơi ngơi. Trong lòng nghĩ hoàn toàn có thể là do tư tưởng mình quá mệt mỏi đây, một thời điểm sau mơ hồ tiến vào giấc mơ. Cảnh ngộ lại tái hiện, Sách Ngạch Đồ lại cồn tay cồn chân, cô bé trẻ liên tiếp cự tuyệt; Sách Ngạch Đồ nhảy bổ đến, trong chớp mắt biến thành hình tượng nhỏ sói, răng nanh nhan sắc bén, vị giác đỏ lòm. Cô nàng trẻ hét lên một giờ đồng hồ thất thanh rồi choàng tỉnh, mồ hôi lạnh nhễ nhại, không đủ can đảm ngủ lại nữa. Suy ngẫm mãi về cơn mơ này, nghĩ giả dụ Sách Ngạch Đồ quả tình như vậy, thì phiên bản thân làm thế nào đây? Lại nghĩ tới chồng, con, thân phụ mẹ. độc nhất vô nhị là nghĩ tới chị em mình dạy con cực nghiêm: “Con gái nên giữ bản thân trong sạch,” .v.v. Câu nói như vang vọng bên tai, vừa không muốn làm vú nuôi nữa, vừa không nỡ xa đứa bé, nghĩ tới nghĩ về lui, è trọc miên man, mãi cho tới nửa tối mới từ từ chìm vào giấc ngủ.
Còn Sách Ngạch Đồ, đêm tối ấy cũng mộng thấy cô bé trẻ, cô nàng trong mộng làm cho Sách Ngạch Đồ thời gian tỉnh dậy nặng nề mà quên được. Sách Ngạch Đồ bình an cảnh giác bao gồm mình, vị sao lại có giấc mộng này? hơn nữa bạn dạng thân vẫn 56 tuổi rồi, còn cô gái trẻ bắt đầu 17 tuổi, trong tâm địa nghĩ vụ việc như vậy ko thể biến hóa thật được, ngộ nhỡ truyền ra ngoài, bằng hữu, môn đệ, quan lại lại sẽ quan sát mình thế nào đây. Sách Ngạch Đồ ngay lập tức đoan thiết yếu hành vi phiên bản thân, ko tới nhìn con trai nữa, mà tập trung ý chí ức chế giải pháp nghĩ này của mình, lại cho tới Phật đường cầu Phật, thỉnh Phật giúp đỡ phiên bản thân xa vắng vọng niệm. Sau hơn 10 ngày tu thân chăm sóc tính, Sách Ngạch Đồ ở đầu cuối đã phòng được xem xét động trời phân vân từ đâu mang lại này, đầu óc thanh tỉnh, không lại u mê lếu loạn nữa. Còn cô gái, trong rộng 10 trước kia cũng không chấm dứt củng cố bao gồm niệm của mình, cảm giác bạn dạng thân y hệt như đã biến thành một liệt nữ trinh tiết. Khi hai người chạm chán lại nhau, song bên đều rất hờ hững thản nhiên, lại trở thành y hệt như ngày xưa.
Hai fan trải qua lần khảo nghiệm này, bảo trì duyên phận thuần tịnh bởi vậy tại địa điểm ấy.
Còn nhị vị Thần tấn công cược cùng với nhau bên trên thượng giới kia, khi gặp lại nhau, vị Thần áo lam mỉm cười lớn, nói: “Tôi nói đúng rồi nhé!”
Vị Thần áo black cam tâm chịu thua, nói:
“Một cá thể tâm chính, ước thúc bạn dạng thân, bất cứ ngoại lực, ngay cả Thần lực cũng không thể khiến cho anh ta lay chuyển. Thiên lý chủ yếu là: việc của người rất cần phải do phiên bản thân tự tuyển chọn.”
Câu chuyện lắp thêm 2: Một lời mong hẹn- Mấy đời có tác dụng tăng, khó khăn thoát tình duyên

Tôi và vk tôi không phải là bạn cùng một tỉnh, lúc tôi ngán nản khổ cực đã quen thuộc được cô ấy, sau này trải qua từng nào trở ngại, cửa hàng chúng tôi mới kết thành bà xã chồng, thời hạn đó shop chúng tôi đã vượt biết bao khó khăn khăn. Trong tâm tôi luôn cảm thấy mình nợ cô ấy khôn cùng nhiều, cô ấy gồm tính hay lệ thuộc vào tôi, nếu một ngày không nhận thấy tôi thì tâm thần bất an, ngồi và đứng không yên.
Tôi khai mở một vài ký ức ở rất nhiều đời trước, bà xã tôi cũng chính vì như vậy mà thường nói với tôi: “Kiếp trước em với anh rút cuộc là có quan hệ nhân duyên thay nào? Anh quan trọng xem một chút sao?” Tôi nói với cô ấy rằng vấn đề đó không thể cưỡng mong được.
Vào một trong những buổi tối, tôi lại một đợt tiếp nhữa vượt qua không gian và thời hạn của luân hồi, trở về rộng một nghìn năm trước, nhận thấy được những oán giữa tôi với vợ.
Trong kiếp đó, sau không ít năm tôi xuống núi vân du, lúc trở về chùa Vĩnh Hoa thì sư phụ sẽ viên tịch rồi, thế cho nên chúng tăng vào chùa chọn tôi lên làm cho trụ trì. Ko lâu sau tôi ban đầu lập bầy giảng ghê tuyên dương Phật Pháp, khi ấy tôi chưa tới 30 tuổi, những người dân thường họ hay call đùa tôi là “tiểu phương trượng.” thuộc với ảnh hưởng được mở rộng, hương thơm hỏa trong chùa ngày càng thịnh vượng; khách hành hương, những tín chúng, những người dân hỏi đạo cho tôi mọi không cự tuyệt. Một hôm, một bên giàu bọn họ Lý gồm việc trải qua chùa, ông dẫn theo người nhà, tiện con đường liền lên núi thắp hương kính Phật, lúc uống trà thủ thỉ thì biết được các bạn ông hầu hết tín phụng Phật Pháp, hay thao tác làm việc thiện, do nghe nói tôi tu luyện trong Phật Pháp đạt được trình độ nhất định buộc phải ghé vào thăm, dễ ợt cho bọn chúng tăng một ít đồ dùng cúng. Đi cùng còn tồn tại con gái của ông, dáng vóc khoảng 16~17 tuổi, dung mạo đoan trang, cô thấy được những câu kệ tôi viết liền ráng lên coi hồi lâu, rồi thốt nhiên hỏi chuyện một bí quyết tò mò, tôi khiêm tốn vấn đáp từng câu hỏi. Không lâu sau thì họ đề nghị lên đường, khi từ biệt tôi bắt đầu phát hiện ánh mắt của Lý tè thư không rời ra khỏi tôi, ánh nhìn đó trường đoản cú trước mang lại giờ tôi trước đó chưa từng tiếp xúc qua. Bỗng nhiên tôi thấy chấn động, trọng tâm tư quan tâm đến bất định, từ bỏ nhủ: “Ta tu hành từ bé dại đến nay, tự nghĩ về định lực bạn dạng thân không hề nông cạn, làm thế nào trước cô gái sắc lại thất bại cụ này?” tự hôm đó, nhiều ngày lúc đả tọa quan yếu nhập định được, những lưu ý đến bất chính thường xuyên đến; từ từ phải qua thời hạn dài mới rất có thể chế phục được trọng tâm ma này, từ kia tu luyện vào Phật Pháp không đủ can đảm có chút buông lơi nữa.
Một năm sau, bên dưới núi có fan vội vã mang tới một bức thư, té ra là thư của Lý viên ngoại, tôi vừa lộ diện xem các giọt mồ hôi lạnh ngay tức khắc toát ra, chóng vánh niệm Phật hiệu. Trong thư viết phụ nữ Lý viên ngoại từ sau thời điểm ở miếu trở về, ko lâu sau thì bửa bệnh, không biện pháp nào chữa được, tìm không ra lý do căn bệnh, tiểu thư ko nói, tín đồ nhà cũng không có cách nào. Trong tương lai mới không ít biết được là do tương tư tôi đề xuất thành bệnh, suy nghĩ tôi là fan trong Phật môn, chuyện này chẳng buộc phải trò mỉm cười hay sao? Nhưng lừng khừng làm cố kỉnh nào bởi sức khỏe con gái ông càng ngày nguy kịch, chỉ còn cách mời tôi từ bỏ bi xuống núi thăm phụ nữ ông.
Xem thêm: Cách Điều Trị Viêm Phế Quản Phổi Ở Trẻ Em, Viêm Phế Quản Cấp Ở Trẻ Em Và Những Điều Cần Biết
Việc cứu bạn là khẩn cấp, cho nên tôi chóng vánh thu xếp quá trình và đồ đạc rồi theo tín đồ đưa thư xuống núi. Sau không ít ngày thì tới được Lý phủ. Lý viên ngoại trong tâm nóng như lửa đốt, nhìn thấy tôi mang đến bèn vui vẻ ra đón, rồi dẫn tôi vào trong nhà. Ngoài ra đã có bạn sớm báo đến tiểu thư, viên nước ngoài ở phía bên ngoài gọi đái thư: “Con gái, bé xem ai mang lại này.” đái thư thủng thẳng ngồi dậy ngoài giường, nét khía cạnh ửng hồng, khe khẽ hỏi tôi: “Cao tăng, ngài đang biết rồi sao?” tiếng nói có vẻ mệt nhọc mỏi, cơ thể thể hiện ra vẻ yếu hèn ớt.
Tôi gấp rút thi lễ, ra hiệu cô ấy không nên cử đụng nhiều, tiếp nối tôi giảng giải về Phật Pháp, ước ao cô ấy vượt qua chướng ngại cảm xúc nam nữ, nhưng mà cô ấy tương tự như nghe nhưng không nghe, lúc sau hỏi tôi: “Cao tăng, kiếp này ngài cùng tôi tất yêu đến được cùng nhau ư?”
Tôi tức thì lập chưởng nói: “Đúng vậy, tuyệt vời không thể được!”
Nước mắt cô bé lăn dài trên má, một hồi thọ sau cô ấy chỉ vào gói thứ trên bàn với nói: “Hôm nay chạm chán nhau, ko biết lúc nào mới lại tương phùng, tôi tặng ngay ngài một bó tơ lụa làm cho đồ cung dưỡng, muốn cao tăng dấn cho.” Tôi ngắc ngứ nói: “Cái này…” tầm dáng của cô ấy có tác dụng tôi không nỡ cự tuyệt: “Vậy bần tăng xin nhận, bái tạ nữ thí chủ, xấu tăng xin cáo từ, xin nữ thí chủ an tâm nghỉ ngơi chăm sóc bệnh, đọc các kinh Phật, sức khỏe sẽ mau chóng hồi phục.”
Thấy cô ấy yên im, tôi tức thời quay tín đồ bước thoát khỏi phòng. “Cao tăng xin hãy thong thả,” đái thư ngơi nghỉ sau sống lưng tôi gọi.
Tôi quay người lại: “Nữ thí chủ vẫn còn đó việc gì ước ao nói tốt sao?”
Ánh mắt cô gái lộ vẻ kỳ lạ: “Nếu đời này ngài tu ko thành thì sao?”
Tôi đáp lời cô ấy: “Nếu đời này ta không tu thành, đời sau vẫn thường xuyên làm tăng.”
“Nếu đã như vậy, dải lụa này xin có tác dụng tín vật, kiếp sau tôi lại lên miếu tìm ngài.” Nói chấm dứt tiểu thư cù người đi vào trong.
Trở về chùa được hai năm, nghe nói sau khi tôi bong khỏi đó ko lâu, Lý tiểu thư đã chết thật trong sầu não. Việc này vẫn khuấy rượu cồn cả một đời của tôi, quả nhiên trong kiếp đó tôi tu ko thành.
Chớp mắt đã đi đến đời sau, tôi quả nhiên lại đưa sinh thành hòa thượng, tiếp nối ở chùa Vĩnh Hoa liên tiếp làm trụ trì. Thấm thoắt mấy năm trôi qua, đã lại cho trung thu, ngày trang bị hai là ngày hương hội, trời tối khi tôi đả tọa nhập định, tự nhiên trước mắt tồn tại một khoảng không rõ ràng, rồi xuất hiện công năng nhìn được tương lai vượt khứ; tôi hiểu rằng mình là phương trượng tiền nhiệm chuyển nỗ lực và cũng hiểu rằng chuyện gì sắp xảy ra, sau khi xuất định chỉ biết thở lâu năm than rằng: “Định số! Đúng là định số!” Ngày hôm sau, người đến hành hương khôn xiết đông, mang đến trưa nghe thấy phía phía bên ngoài cổng chùa tất cả tiếng truyền vào, trong lòng tôi máy động: “Đến rồi, sau cuối cũng đang đến!” Lát sau, các khách tăng dẫn bạn có vóc dáng là quan viên lấn sân vào đại điện, lễ Phật xong ở trong phòng khách mời tôi tiếp đón.
Vị quan liêu viên vừa thấy tôi liền quan sát kỹ bên trên dưới, rồi không ngừng gật đầu: “Quả quả thật thế, quả quả thật thế!”
Hai tay tôi đúng theo lại trước ngực: “Xin hỏi đại nhân từ đâu đến? Đến có câu hỏi gì?”
Người đó tự dưng như giật mình thức giấc giấc, trả lời: “Ta đến từ Trường An, vì phụ nữ mà cho quý tự tìm người.” Tôi nói: “Tìm người ư? ngôi trường An cách Vĩnh Hoa trường đoản cú cả trăm dặm, làm thế nào có fan cô ấy phải tìm được?” những khách tăng đều thấy kỳ lạ.
“Là như vầy…” bạn đó giải thích: “Ta gồm một cô nhỏ gái, nó y như viên minh châu trong tay vợ ông chồng ta, chằng mấy chốc đang đi đến tuổi kết hôn, có nhiều người nó cũng thấy vừa mắt. Một hôm nó mơ thấy chồng mình là người nơi cửa Phật, không dừng lại ở đó kiếp trước từng có ước hẹn; thế thể bây giờ ở miếu nào, vóc dáng ra làm cho sao, còn có tín vật có tác dụng chứng, nói rõ ràng mười mươi. Ta cũng là fan tin Phật, mặc dù bán tín bán nghi, ta vẫn ý muốn đến trước nhằm hỏi dò cùng nghe ngóng coi sao, không ngờ quả thật vô cùng đúng với lời phụ nữ nói, không không đúng chút nào.” các sư đệ kề bên nghe ko lọt nữa, khó chịu nói: “Vớ vẩn, phương trượng shop chúng tôi là cao tăng đắc đạo, sao lại hoàn toàn có thể giống lời ông nói được chứ?”
Tôi đưa tay lên ra hiệu bảo họ chớ nói nữa, rồi lấn sân vào nhà kho mở hòm gỗ của phương trượng tiền nhiệm để lại, lôi ra gói đồ để lâu đã trở nên bụi che kín, cảm xúc dâng trào. Sau đó trở lại chống khách, để gói đồ lên bàn rồi nói cùng với vị quan liêu viên: “Đây chính là tín đồ mà con gái ngài nói, chính là di đồ của tổ sư.” lúc này các tăng nhân trong miếu tụ lại ngày càng đông, có người chen vào trong phòng, đứng không được tức thì chen lên bên cửa sổ, chen nhau mà lại thở, hiếu kỳ chăm chú vào đều việc xẩy ra ở đây. Vị quan tiền viên nói: “Vậy thì ngài hãy mở gói vật đó ra coi xem.” Mọi tín đồ lần lượt hướng ánh mắt về phía tôi.
“Được rồi.” Tôi nhẹ nhàng mở gói đồ vật ra, trái nhiên là 1 trong những bó vải lụa màu sắc trắng, mọi bạn đều ngạc nhiên. Bỗng nhiên dải lụa kia phát ra tia nắng nhạt, những tăng nhân cùng tụng niệm Phật hiệu, phủ phục xuống quỳ lạy. Thời điểm lâu sau, mọi bạn mới lag mình tỉnh lại, vị quan viên đó nói cùng với tôi: “Nếu toàn bộ đều là việc thật, thì xin cao tăng thu xếp rồi thuộc tôi xuất hành vào che chọn ngày để cùng tiểu nữ chấm dứt hôn sự, con gái tôi kết phù hợp với ngài chính xác là ‘trai tài gái sắc.’”
Cả đại điện bỗng dưng chốc tĩnh lặng, mọi người điều tỏ ra vô cùng lo lắng. Tôi để ý đến một dịp rồi chỉnh lại tăng y, ngồi ngay lập tức ngắn bên trên chiếc bồ đoàn, tay lần chuỗi Phật châu niệm một đoạn dài Phật hiệu, nước mắt lăn xuống với tầm vóc đau thương: “Là nợ nghiệp kiếp trước, làm ta nhị đời cấp thiết giải thoát được, đành đoạn hoàn thành từ đây, đợi đến khi đắc lại chủ yếu Pháp vậy!” Nói xong xuôi tự mình làm cho tọa hóa mà rời đi (tọa thiền cho đến khi viên tịch).
Đây chính là quan hệ nhân duyên thân tôi và vợ, trải qua luân hồi hàng nghìn năm, vào đời này cửa hàng chúng tôi đều có mặt trong gia đình nghèo khó, nơi trần gian mênh mông này tiếp nối tiền duyên, tuy vậy xa bí quyết nghìn dặm tuy thế cuối cùng chúng tôi cũng cho với nhau, hơn thế nữa lại là duyên lành quy y Phật Pháp, buông vứt tình, liên tục tu hành vào một pháp môn không cần xuất gia mà vẫn rất có thể tu thành…