Tôi 28 tuổi, nhân viên cấp dưới văn phòng với mức lương được coi là tốt sống quê, lấy ck gần 4 năm, có bé nhỏ gái 2 tuổi rưỡi xinh xắn, xứng đáng yêu.
Bạn đang xem: Điêu đứng vì phải sống chung với em chồng
Chồng tôi khôn xiết yêu thương vk con, tất cả hiếu với ông bà nội ngoại, biết nấu nướng ăn, thường xuyên giúp vợ thao tác nhà. Nói chung, tôi không chê chồng điểm gì. Phụ huynh chồng cũng rất tốt, thân thương tôi. Cuộc sống tưởng vì thế là ấm êm nhưng chính xác là không có gì hoàn hảo.
Hồi tôi new về làm dâu, cũng thời đặc điểm này mẹ chồng của em gái chồng tôi nghịch cờ bạc bẽo nên phải bán nhà đất đang ở nhằm trả nợ. Vợ ông xã em và phụ nữ 3 tuổi phải chuyển về bên mẹ chồng tôi ở. New về làm cho dâu, tôi cũng thấy phiền toái vì sống thuộc nhà cùng với em rể nữa. Nhà chồng tôi gia cảnh bình thường, ngôi nhà một tầng tuy rộng thoải mái những chỉ có hai chống ngủ. Bố mẹ ông xã phải nhường nhịn phòng đó cho vợ ông chồng em, các cụ ngủ ngoài phòng khách. Tôi không nhằm tâm, 1 phần vì ở trong típ bạn dễ tính, phần nữa cũng thấy tội cho thực trạng của em. ông chồng tôi và bố mẹ ông xã rất yêu thương em, yêu quý cháu. Các chuyện em nói ko hay nhưng mà tôi đều quăng quật qua.
Xem thêm: Đọc Báo Tuổi Trẻ Và Đời Sống
Gần đây, tôi liên tiếp bị stress, nhiều lúc không mong về công ty vì nhận thấy em ông chồng lại thấy bực mình, cạnh tranh chịu. Em liên tục nói mà không suy nghĩ, trước đó tôi hay bỏ qua mất vì nghĩ tính em như thế, rồi những lần thừa tôi không chịu đựng được. Tôi sinh em bé được 6 mon thì phải quay lại công việc. Em nói tôi đề xuất trả tiền làm việc nhà mang lại em, trả tiền trông bé cho chị em (lúc kia em ở trong nhà trông con, không đi làm). Việc nhà em làm dẫu vậy tối đi làm về tôi cũng luôn luôn tay, rửa bát, phụ nấu nướng cơm, dọn dẹp... Tôi không mong muốn em làm việc nhà để triển khai việc nhà làm cho gì, đôi khi cảm thấy siêu ngại yêu cầu chủ nhật thường xuyên tranh làm hết.
Giờ em đi làm lại được một năm, từ khi đi làm em không phải thao tác nhà gì. Em đi làm việc về thì bé đã được bà mang lại ăn, tắm rửa; tôi vệ sinh nhà. Tôi rất khó chịu việc sau khi ăn hoàn thành em ngồi nghịch điện thoại, bản thân tôi lau chùi và vệ sinh mâm bát, cả đầy đủ hôm gồm khách cũng thế. Gồm lần tôi kể nhở, em lại nói: "Mẹ vẫn bênh em, chị ở trong nhà ngoại cũng được thế thôi".
Hồi mới đi làm việc lại sau sinh, con trong nhà với bà nội, em bảo tôi đi làm việc suốt ngày, tôi chưa phải mẹ bé; với 1 người bà mẹ thì câu nói đó thực thụ xúc phạm. Rồi bao gồm lần em nói một câu: "Vợ rất có thể bỏ được nhưng lại em gái thì không", không hiểu biết sao ông chồng thương em nhiều thế nhưng mà em lại mong muốn anh trai không hạnh phúc, trong những khi vợ chồng tôi đang sống và làm việc rất im ấm. Tất cả lần, vì một chút ít chuyện bé dại mà em cãi nhau với ba, nói tía không được tích sự gì, trù ẻo tía chết sớm. Tôi sốc lúc em nói ra câu kia với tía đẻ mình.
Vợ ông xã em cũng hay bào chữa nhau. ông xã em nóng tính, những lần bao biện nhau trong những lúc đang nạp năng lượng cơm gồm mặt bố mẹ vợ mà lại em rể nói cùng với vợ: "Mày tất cả tin tao mang đến mày ăn uống đánh không". Tôi rất khó tính những lần như vậy, mặc dù đã trọng điểm sự với ck nhưng không xử lý được gì. Tía mẹ ông xã và ck bảo biết tính em nó vậy rồi, không chấp. Tôi phải làm sao để cảm thấy dễ chịu và thoải mái hơn dù biết về sau em sẽ chuyển đi thôi. Cha mẹ chồng em sẽ xây được tòa nhà khác, anh rể cũng đều có điều khiếu nại phụ giúp, nhưng mái ấm gia đình em vẫn chưa chịu đựng về?