Mình xin nhắc cho chúng ta nghe chuyện thiệt 100% ạ.Mình sinh năm 1990, quê phái nam Định.
Bạn đang xem: Câu chuyện có thật 100% chuyện tâm linh có thật về lươn báo oán
Năm 2009 sau khi tốt nghiệp cung cấp 3 thì mình trượt đh nên ra quyết định theo họ mặt hàng vào tp sài thành lập nghiệp. Quanh quẩn làm cho bưng bê ship hàng mãi mà lại k gồm dư bắt buộc mình xin cha mẹ ít vốn để học nghề. Bản thân xin học tập nghề tóc ở một tiệm cũng tương đối nổi tiếng làm việc quận 3, tại đây vừa có tác dụng vừa học tập lại được bao ăn uống ở đã cố sau khi giỏi nghiệp mà tay nghề giỏi thì họ sẽ giữ lại được lại tiệm làm với mức hoa hồng khôn cùng hậu hĩnh đề xuất có rất đông học viên. Riêng rẽ khoá học của bản thân mình thì bao gồm 17 nữ giới và 12 các bạn nam. Được chủ cửa tiệm bố trí cho làm việc chung 1 căn nhà đàn 4 lầu gần bên ga Hoà Hưng. 12 chúng ta nam thì ở cả hai lầu bên dưới còn 17 bạn gái thì ở hai lầu trên. Nói phổ biến khoá học của mình vui lắm, mọi bạn hoà đồng lại giúp đỡ nhau vô cùng nhiều. Đợt đó trong khoá học của chính bản thân mình có chị cơ tên Ngân sinh vào năm 1988. Chị Ngân này người Đồng Nai, phương diện trắng domain authority xinh nấu ăn ngon lại cực kỳ hiền. Chị ở thuộc giường cùng với mình đề nghị 2 bà mẹ thân nhau lắm. Nhưng mà lạ một điểm là chị Ngân này rất thú vị nhìn thấy ma. Tất cả đợt đang nằm ngủ cạnh chị tự nhiên chị gửi tay nhéo thật mạnh vào hông mình khiến cho mình hét ầm lên, sáng ra chị nhắc là tất cả con ma nữ nó cứ xung quanh quẩn ở bên cạnh chị đòi mượn xác của chị gồm tí việc. Rồi chẳng hiểu nhỏ ma người vợ nó hành làm sao mà chị mất ngủ mấy đêm liền. Đi học tập thì ngủ kê ngủ gật nhưng về mang lại nhà thì lại sợ đến mức không dám cả đi vệ sinh. Cho đếm hôm kia trong bên tập thể tổ chức triển khai sinh nhật mang lại 1 nhỏ xíu ở cùng. Tất yếu ở bè phái thì những buổi tiệc như cầm này là vui nhất. Cả đám vẫn hát hò nhà hàng thì bỗng nhiên chị Ngân vực dậy đá nồi lẩu sẽ sôi trên nhà bếp văng vung vít chửi:- Tụi mày ồn ào quá, im không còn đi cho tao.Lúc đó ai ai cũng nghĩ là chị Ngân uống bia xỉn rồi đề xuất mọi người nhờ bản thân đỡ chị Ngân về chống nghỉ. Thì mình cũng không nghĩ về gì nhiều lại di động chị Ngân dẫn chị về phòng. Dẫn chị về phòng nhưng lòng mình ko cam tâm lắm tại vẫn mải chơi mà, đã cầm hồi kia mình lại đang kết đứa bạn cùng khoá học nên vẫn muốn ở lại đó thêm chút. Tuy thế vừa dẫn chị Ngân ra đến bậc thang thì chị ấy hất tay mình rồi phi thật nhanh xuống lầu chạy tọt ra cổng. Mình lao theo phía sau điện thoại tư vấn nhưng không hiểu biết nhiều sao chị cấp tốc lắm, thoắt cái đã phi ra ngoài đường rồi chạy vào con hẻm mất hút. Mình đi quanh quẩn kiếm tìm mấy hẻm gần gần không thấy bắt buộc chạy ngược lên nhà call mọi tín đồ xuống tìm phụ. Mọi tín đồ chia nhau kiếm tìm nguyên đêm không thấy chị đâu mà hotline điện thì chị ko nghe máy. Người nào cũng sốt ruột vì chưng lúc đó gần 1 giờ chiếu sáng rồi, đang không biết làm sao thì chị lững thững đi dạo về. Mọi người lao ra hỏi chị đi đâu thì chị ngơ ngác chẳng gọi gì. Chị chỉ nói là thời gian mở mắt ra tự nhiên đang nằm tại vị trí ngay giữa đường tàu lửa, xém tí tàu chạy qua cán bị tiêu diệt nhưng may nhưng mà tỉnh kịp. Dịp đó đông đảo người ai ai cũng đã ngấm mệt nên không hỏi thêm gì nhiều, chỉ yên ủi chị vài ba câu rồi rủ nhau vào trong nhà ngủ. Dịp đó tôi cũng mệt lắm rồi bắt buộc cũng không để chổ chính giữa gì nhiều, đem rửa mặt rồi lao lên nệm ngủ. Mình đã ngủ say giấc thì chị Ngân hotline mình dậy, cuộc hội thoại rất nhỏ dại chỉ đầy đủ 2 fan nghe tuy vậy đại loại là cụ này:- loài ruồi ơi! (Biệt danh của bản thân mình là ruồi, do mình có nốt ruồi tương đối to sống mép) em dậy đi, cứu vớt chị với! (Giọng chị hết sức sợ hãi, có vẻ chị đã khóc khôn cùng nhiều)- Em đây, tất cả chuyện gì vậy chị?- Chị bị làm sao đó, gồm con bé nhỏ kia nó chết rồi mà nó cứ theo chị về tối ngày, nó rủ chị chết phổ biến với nó!- Lạy Chúa,chị nói gì vậy? Em sợ lắm! Em không dám nghe chị nói đâu. Mà lại nó là nhỏ nào, tiếng nó sinh hoạt đâu?- Chị k biết nó, nó chết rồi, bị xe pháo lửa đâm chết cách đây không lâu nè. Giờ nó cứ đè lên trên người chị hoài, cứ rủ chị bị tiêu diệt cùng. Chắc chị đề xuất chết cùng nó thì nó bắt đầu tha đến chị.- Trời, chuyện gì tầm phơ tầm phào vậy chị, chị chớ nói nữa. Em đái ra quần mất!- cứu giúp chị đi, em gọi kinh em giỏi đọc mặt đạo Chúa của em đi. Coi nó gồm sợ ko chứ chị đọc kinh Phật nhưng mà nó không sợ, nó cứ dính lấy chị thôi.- Lạy cha chúng bé ở trên trời, chúng con nguyện danh cha cả sáng nước phụ thân trị đến, ý phụ thân thể hiện bên dưới đất cũng như trên trời. Xin thân phụ cho bọn chúng con từ bây giờ lương thực hằng ngày và tha nợ chúng con như chúng bé cũng tha kẻ bao gồm nợ bọn chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ nhưng cứu chúng bé cho khỏi sự dữ. Amen!… - Nó bao gồm sợ ko chị?- Không, nó vẫn đã nằm trên fan chị.Mình chuyển tay lên cổ vân vê tìm gai dây hình thánh giá chỉ mà mình đã đeo mấy năm nay. Lag đứt sợi dây rồi nhè dịu dúi vào lòng bàn tay chị để ước ao chị được Chúa bảo vệ. Nhưng lại vừa đụng vào tay chị thì mình lag bắn fan hét ầm lên. Tay chị cứng đờ vô hồn giá lạnh như tay fan chết!Vừa nghe tiếng hét của bản thân thì chúng ta trong phòng cũng trở nên đánh thức, mọi bạn nhốn nháo bật đèn sáng điện. Rồi sợ hãi hãi ôm lấy nhau gào khóc.Chị bị tiêu diệt từ cơ hội nào rồi, bạn chị màu tím cứng đờ, 2 nhỏ mắt mở trừng trừng nhìn lên è nhà!Trong bọn chúng ta ai đã từng đi qua những chuyện như vậy thì cũng hầu hết hoảng, cơ mà khi phần nhiều chuyện qua rồi và bình tĩnh ngồi nghĩ lại thì bản thân dám có lẽ trong người nào cũng sẽ tất cả chút day xong xuôi giống như mình. Giá bán như thời gian trước mình vứt vứt những lo sợ non dại qua một bên cùng giá như đừng quá mải đùa để rồi vô trọng tâm trước đầy đủ lời cầu cứu của chị. Gồm những tín hiệu quá cụ thể rằng chị hiện giờ đang bị người âm điều khiển, hiện giờ đang bị người ta nạt doạ mang đến cả tính mạng mà phiên bản thân bản thân lại vượt vô trọng tâm để chị buộc phải chịu đựng một mình và ra đi trong hại hãi. Nỗi day hoàn thành ấy ám ảnh mình cho tận bây giờMình vẫn kể cho chúng ta nghe tiếp về phần lũ mình về Đồng Nai đám chị và hành trình dài dài vùng sau đó. Mình đề cập không tuyệt lại những lỗi thiết yếu tả mong các bạn bỏ qua!------------------------Mình xin kể phần tiếp theo cho các bạn đọc với cũng xin dìm mạnh đây là chuyện thiệt 100%. Sau khi phát hiển thị chị Ngân đã bị tiêu diệt tuy rằng ai cũng sợ, nhưng mà mọi người vẫn bảo nhau giữ nguyên hiện ngôi trường rồi cử bạn đi báo tin cho tổ dân phố, fan thì điện thoại tư vấn điện cung cấp tin cho nhà tiệm tóc còn fan thì tìm điện thoại của chị Ngân đưa thông tin cho tín đồ nhà. Ngành tính năng đưa xác chị đi thì cho tới chiều về tối có hiệu quả chị bị bỗng dưng quỵ. Kế tiếp người ta chuyển giao xác lại cho tất cả những người nhà để lấy về quê có tác dụng lễ an táng. Hôm nay bọn mình người nào cũng sợ, không có ai dám về phòng. đàn mình ngồi vạ đồ vật ở khoanh vùng nhà ga chờ thông tin. Khi biết tin người nhà của chị đã chuyển xác chị về Đồng Nai thì tối ấy không ai dám ngủ lại trên phòng kia nữa, mọi bạn gói đồ đạc chuyển xuống lầu 1 lầu 2 của tụi nam nhi rồi nằm vạ vật dụng ráo cả cùng với nhau. Tụi đàn bà thì ôm nhau khóc tỉ ti còn tụi đàn ông thì đứa nào thì cũng ngồi bó gối vắng lặng chẳng ai nói cùng nhau câu gì. 1 giờ đêm mình gồm cuộc điện thoại, là bà bầu của chị Ngân. Bản thân và chưng chưa từng chạm chán nhau nhưng bắt đầu nghe thấy giọng mình bác bỏ đã bật khóc nói:- nhỏ bé Mai đề nghị không con? Con liệu có phải là Mai học làm cho tóc tầm thường với Ngân không con?Mình tương đối là bất thần nên chỉ dạ nhi nhí trong cổ họng. Bây giờ giọng nói vị trí kia lại cất lên:- bé ơi, chưng là người mẹ của Ngân, con bé Ngân nó ra đi trù trừ có điều gì oan ức không cơ mà mắt không nhắm. Cả nhà thay phiên nhau vuốt mà lại mắt cứ mở trừng trừng. Bác nghe nói nhỏ là đứa thân độc nhất với bé Ngân bên bác, liệu con nhỏ nhắn có điều gì giấu bác bỏ mà con biết không?Câu hỏi của bác bỏ đến quá bất thần nên mình không tải tin tức kịp, đầu óc trống rỗng ko có bất kể suy nghĩ làm sao trong khoảng thời gian rất ngắn đó phải mình đành vấn đáp là không. - Hay bác bỏ nghĩ chắc chắn là đồ vật của nó vẫn tồn tại ở bên trên chỗ nhỏ nên nó đang chưa chịu đi. Chưng gọi năng lượng điện phiền nhỏ gói ghém hết đồ đạc của bé bỏng Ngân lại để bác nhờ fan chạy lên đem về đến nó. 8 giờ đồng hồ nó nhập quan liêu rồi cơ mà mắt không nhắm bé ạ.Câu nói của bác khiến cho tim bản thân cứ nhói lên, vừa nghẹn vừa cực nhọc thở:- Dạ vậy bác bỏ để tụi nhỏ cầm về đến chị. Đàng làm sao tụi con cũng muốn về cùng với chị bác ạ.Cuộc hotline kết thúc, hơn 20 cặp ánh mắt nhau rồi bên nhau lên trên phòng gom đồ đạc lại cho chị nhằm mình với 2 chúng ta nữa ra té tư sản phẩm Xanh bắt xe pháo đi Đồng Nai nhằm về kịp trước 8 giờ sáng. Sau khi chuẩn bị xong thì 2 các bạn nam dựng xe chờ sẵn trước cổng để chở tụi bản thân ra xẻ tư bắt xe. Thiếu hiểu biết nhiều sao phần đa thứ chuẩn chỉnh bị hoàn thành hết rồi mà cả hai xe rất nhiều chết máy, mặc dù có làm giải pháp nào lắp thêm cũng ko nổ. Bây giờ có 1 bạn lên tiếng:- đem hết đồ mang lại chị Ngân chưa? xuất xắc còn nhằm quên gì yêu cầu chị chưa mang đến về!Nói rồi cả đám rủ nhau lên kiếm tìm xem còn nhằm quên gì không. Tìm tới tìm lui hoá ra còn 2 bộ đồ quần áo chị hay mặc, chị giặt rồi phơi ở kế bên sào quần áo. Lấy được 2 bộ đồ áo đó rồi cơ mà xe máy vẫn không nổ. Bây giờ mình mới thủ thỉ trong lòng vậy này:- Chị ơi, về Đồng Nai nha chị. Em cũng về tiễn chị 1 đoạn, chị còn điều gì oan ức thì cố gắng chịu thêm chút để cho bác lặng lòng. Chứ chị cấm đoán về thì muộn mất chị ạ.Vừa nói kết thúc trong lòng thì xe pháo nổ máy. Mang tiếng là quen thân cùng với chị cơ mà hôm chị mất mình new về bên chị lần đầu. Nói chung thì trả cảnh mái ấm gia đình chị thông thường lắm! Lúc chị em chị nhìn thấy mình cầm đồ đạc và vật dụng của chị về bác như gục ngã. Bác bỏ lao mang đến ôm chầm mang đống đồ của chị ấy khóc mức lên rồi lịm đi. Mọi tín đồ thay phiên nhau xoa dầu rồi bắt gió cho bác. Thật sự thì nhìn một không khí nó cứ quặn lên trong lòng âu sầu không có gì tả được. Mình chuyển đồ cho những người nhà của chị rồi lặng lẽ ra góc sảnh ngồi thuộc vơi 2 tín đồ đi cùng. Một cơ hội sau có 1 bác trai chuyên chở nói với mình:- nhỏ vào vào giúp bác bỏ nói với nhỏ nhắn Ngân mấy câu xem nó gồm nhắm mắt không.Xem thêm: Các Cách Trị Đầy Bụng Cho Trẻ Sơ Sinh Theo Dân Gian, Mách Mẹ Cách Chữa Đầy Bụng Cho Bé
Tiếng mọi tín đồ hết biện pháp rồi, đồ vật cũng mang lại rồi mà nó không nhắm mắt con ạ.Mình nghe thấy nạm thì bao gồm phần hãi lắm, toan lên tiếng lắc đầu nhưng nhận thấy khuôn mặt tự khắc khổ khổ sở của chưng thì cũng theo chưng đi lại chỗ quan tài. Nhận thấy chị ở đó, đôi mắt mở trừng trừng mình sợ hãi lắm. Run run đưa tay lên mắt chị rồi thì thầm:- Chị ơi, em biết chị đi tức tưởi lắm. Em cũng thiếu hiểu biết đã bao gồm chuyện gì xẩy ra với chị, nhưng bao gồm điều gì chị hy vọng em góp thì cứ báo mộng cho em biết. Em hứa hẹn với chị em sẽ giúp đỡ chị. Tuy nhiên giờ cứ nhắm đôi mắt vào vẫn chị, chị không nhắm mắt 2 bác bỏ đau lòng lắm!Quả nhiên đôi mắt chị nhắm lại!…Dài thừa mọi người thông cảm, bản thân bận con nhỏ dại nên viết chậm rãi quá. Mình vẫn kể tiếp theo sau nha-------------------P3 Chuyện thật 100%Sau lúc chị đã chịu nhắm đôi mắt ra đi thì bây giờ cả nhà ai ai cũng oà khóc. Mình cũng sợ vượt đứng không vững, run rẩy vịn vào tường ra đi phía góc khuất ngồi. Lúc đấy mình mới ban đầu thấm mệt, bởi vì tính từ ngày hôm trước đến dịp đó thật sự là mình không nạp năng lượng không uống cũng ko ngủ nghê gì cả. Mình mệt quá tuyệt vời rồi gục phương diện xuống bàn ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ cứ nghe có máng tiếng ai gọi:- ruồi ơi, Ruồi…Mà thật sự từ bây giờ mệt quá, ví dụ nghe thấy tiếng ai gọi nhưng cứ lịm đi không thể hơi sức gì nhưng mà trả lời. Tiếng khóc than rồi cả giờ đồng hồ gõ mõ tụng ghê hoà lẫn cùng tiếng thảng thốt của các người. Những âm nhạc đó gộp lại với nhau thành sự chia ly vô thuộc đáng sợ…cứ in hằn trong lúc mình chợp mắt. Nhưng mà lạ là mình luôn cảm hứng có ánh nhìn ai đó sẽ nhìn châm bẩm vào mình lúc mình ngủ. Cái xúc cảm này ko biết ở chỗ này có các bạn nào đã có lần cảm dìm chưa. ánh nhìn này nó giá lắm, khiến cho gai ốc mình nổi lên mấy lần. Bản thân mở ánh mắt quanh vườn một lượt rồi tạm dừng ở vùng sau gian bếp. Tất cả ai đó đã ngồi sâu phía trong nhìn chăm bẳm vào mình, thuở đầu nhìn thấy tín đồ ngồi trong bếp thì hơi ghê hãi do cái bóng dáng ấy như thể chị Ngân quá. Nhưng bình thản nghĩ lại thì khi ấy mình đoán sẽ là em gái của chị. Tất cả đợt bản thân nghe chị chổ chính giữa sự về gia đình, chị còn có một người em cũng sinh năm 1990 bởi tuổi cùng với mình. Chị từng từ bỏ hào nói với mình là 2 bà mẹ của chị giống như nhau như sinh đôi. Lúc ấy mình cúi đầu chào rồi toan gục xuống ngủ tiếp thì đùng một phát bạn này dơ dáy tay lên vời bản thân lại. Mình cũng tương đối ngạc nhiên do kiểu là mình với các bạn này không từng thủ thỉ với nhau bao giờ mà chiếc động tác vời bản thân lại thấy khá bất lịch sự. Tất yếu là nghĩ vì vậy nhưng bản thân vẫn bước về phía chúng ta ấy. Bạn này thấy mình vận tải thì oà lên khóc. Bản thân thấy thế thì cũng đều có phần hồi hộp vì thiệt sự là mình khôn xiết dở trong sự việc an ủi người khác. Mình vận chuyển phía chúng ta ấy luống cuống không biết làm gì ngoài việc đặt tay lên vai chúng ta này thì bản thân bị lag mình vì cụ thể bạn này có mặc áo nhưng mà sao rét mướt quá. Loại khí lạnh da thịt của fan chết nó ập ngay lập tức vào tay khi tôi vừa chạm vào vai bạn, mình lag mình rụt tay lại dẫu vậy vẫn lịch sự đứng lại đó thì chúng ta này cất giọng:- con ruồi ơi, chớ sống cạnh mặt đường ray nữa!Nghe câu nói ấy thì tua ốc bản thân nổi không còn lên, chất xám mình mụ mị còn chân bản thân thì như chết tại nơi không nhúc nhắc được. Mình hét ầm lên thì vừa lúc đó chúng ta này ngất xỉu xỉu nằm trang bị ra đất.Lúc này mình sợ hãi quá, chạy một mạch ra phía cổng rồi đi thẳng mang đến quốc lộ bắt xe về lại sử dụng Gòn.Sau cái chết của chị cuộc sống của bản thân mình như đảo lộn hoàn toàn. Mình bị ám hình ảnh vì đầy đủ gì đã làm qua. Mình lùng sục khắp khu vực để tìm hiểu về tử vong và cõi âm. Nhưng phần lớn gì mày mò được thì vô chừng lắm, nửa tin nửa nghi hoặc rồi sau cùng mình cũng quăng quật cuộc để trở lại với cuộc sống hiện tại. Khoảng thời hạn đó do kinh tế tài chính không cho phép nên mình vẫn nghỉ ngơi lại khu vực cũ, chỉ cần không nghỉ ngơi lại tại căn nhà đó nữa. Mỗi ngày mình các sống trong vắng lặng và thấp thỏm nhưng rồi từng ngày cứ im lìm đi qua như vậy thì này lại vô tình thành thói quen. Mình cũng từ từ quên đi nỗi ám ảnh về tử vong của chị. Hôm ấy là tròn một năm ngày giỗ của chị, mấy đứa vào khu bè phái góp tiền khiến cho chị 1 loại giỗ kết phù hợp với tiệc phân tách tay, vày còn ngay sát 1 tháng nữa thôi khoá học sẽ kết thúc.Sáng hôm ấy mình vừa đến nơi làm thì nhận thấy cuộc gọi, fan gọi cho khách hàng là mẹ của chị. Mình ko nhớ rõ cụ thể cuộc gọi nhưng đại một số loại là bác nói chị Ngân nhập vào đứa cháu 5 tuổi rồi cứ khóc đòi gặp gỡ mình. Không gặp được bản thân chị ấy sẽ không thoát ra. Tất nhiên là mình không tin tưởng ngay đâu, nhưng phần lớn cuộc call của bác mỗi khi 1 vội vàng vã hơn cần buộc mình cần suy nghĩ. Trước khi quyết định mình ghé vào nhà thờ Chúa cứu Thế trên tuyến đường Kỳ Đồng ngồi 1 lúc khá lâu. Mình phân vân có đề nghị đi xuất xắc không? bởi thật sự qua đa số cuộc điện thoại trao thay đổi với bác, bản thân biết đây chưa phải là vấn đề đơn giản. Nhưng mà mình lại lưu giữ 1 năm ngoái khi vuốt mắt chị, mình đã có lần hứa dù là chuyện gì xẩy ra mình cũng trở nên giúp. Vậy rồi vì lời hứa hẹn buộc bản thân lại một đợt nữa quay về Đồng Nai. Nhưng cảm giác lần này lại vô cùng hoang mang!Ngay khi vừa mang đến cổng, mọi fan đã chạy ùa ra kéo bản thân thật nhanh vào nhà. Cảnh tượng trước mắt khi ấy hỗn loạn lắm, tất cả một nhỏ xíu gái chạc 4,5 tuổi bạn ướt sũng sẽ nằm sõng soài giữa nhà. Khi nghe thấy tin mình đến đứa bé nhỏ mới quay đầu nhìn vế phía mình, sau khi nhận biết mình thì bé bỏng gái này oà lên khóc nức nở rồi gọi:- ruồi ơi!Tiếng gọi ấy đánh tan đi bao hoài nghi, từ bây giờ mình bắt đầu thực sự tin đây là chị!… nhờ vào cuộc chạm mặt giữa tín đồ âm kẻ dương như vậy này mình bắt đầu biết được chết choc của chị có liên quan tới cả mình. Cùng cũng dựa vào cuộc chạm mặt này, mình new được sống mang lại ngày hôm nay!Ngày bản thân đi làm, buổi tối mình lại bận con bé dại rồi. Sẽ kể tiếp theo sau ạ-------------------------P4 Chuyện thật 100%Cuộc trùng phùng giữa người âm kẻ dương như thế này vào các bạn đã có ai từng chưa?Sau tiếng call của đứa bé, mình xẻ quỵ xuống nền nhà rồi khóc nức nở:- Chị ơi, em con ruồi đây! Đã có chuyện gì xảy ra với chị vậy? Chị nôn nả nói như thể sợ không hề đủ thời hạn ở đây nữa. Đại nhiều loại là 1 trong năm này không ngày làm sao chị k tìm cách liên lạc với mình, chị luôn luôn đi theo mình để tìm thời cơ ra dấu hiệu cho bản thân biết nhưng mà theo lời chị nói thì bản thân nặng láng vía yêu cầu dù chị bao gồm báo mộng hay làm cho đủ mọi giải pháp mình vẫn quan yếu nào quan sát ra sự trường tồn của chị. Chị không hề cách nào khác đành nhập vào đứa cháu để chạm chán mình. Chuyện bước đầu vào ngày hôm ấy. Chị Ngân và người yêu chia tay nhau, bản thân thấy chị bi lụy và khóc nguyên ngày, càng yên ủi chị càng ảm đạm rồi khóc nhiều hơn. Đêm ấy chị nằm sát mình cơ mà cứ sụt phun khóc khiến cho mình ngủ ko được nên chọn mua chục lon bia rủ chị đi xuống đường rày ngồi uống. 2 chị em ngồi tỉ kia đủ thứ chuyện bên trên trời bên dưới biển, bây giờ 2 đứa đông đảo ngà ngà say rồi cơ mà chị thì cứ lâu lâu quay qua hỏi mình có thấy con bé nhỏ tầm 16,17 tuổi ngồi ở góc tường bên kia đường ray không? mình cũng nhìn theo phía chị chỉ 2,3 lần cơ mà không thấy buộc phải mình nghĩ chắc chắn rằng chị xỉn rồi nhìn gà hoá quốc. Nhưng lúc đó chị cứ quả quyết bảo bản thân là con bé đó nó hét lên nhờ vào chị tìm mang đến nó vật gì mà giờ đồng hồ gió cứ ù ù làm chị ko nghe rõ là tìm dòng gì. Thời gian đó thì 2 mẹ mỗi đứa cũng bắt đầu bật lon máy 5 rồi, định rằng uống xong lon kia thì về ngủ. Mình thì mắc tiểu nên đi lại phía lùm cây giải quyết, dưới ánh đèn mờ mờ mình thấy gồm cái bóp màu tím tuy bẩn nhưng thấy có vài tờ chi phí thò thoát ra khỏi miệng bóp nên mình nhấc lên mở ra kiểm tra. Bên trong có thừa trời tiền mà toàn là mệnh giá chỉ 10 đồng xu tiền loại cũ. Những đồng xu tiền này nhiều phần cũng đã biết thành mục nát, chỉ từ lại vài tờ chú ý khá ổn. Vào bóp có 1 cái cmnd với 1 tờ giấy đã nhoè không thể đọc được. Bản thân chạy lại đưa đến chị coi rồi 2 người mẹ vứt chiếc bóp, cmnd với tờ giấy lại khu vực cũ còn mấy đồng tiền thì đem lại khu tập thể, tờ làm sao còn xài được thì mình chia cho mỗi người 1 tờ có tác dụng kỷ niệm. Chuyện chỉ có thế, những tưởng rất đơn giản dễ dàng nhưng lại là nguyên nhân khiến chị cần chết!***Theo lời chị kể:Lúc ngồi nhậu ở mặt đường rày, chị rõ ràng nhìn thấy con bé 16,17 tuổi. Con nhỏ bé này xinh lắm, thoạt nhìn thấy con nhỏ bé thì chị cũng khá bất ngờ thắc mắc trong tim là sao con nhỏ xíu kia nhìn xinh thay mà ban đêm lại ra đường rày ngồi 1 mình. Tiếp đến con nhỏ nhắn cứ chỉ vào lùm cây hét lên vật gì to lắm mà lại lạ là con bé nhỏ nó ngồi phương pháp 2 chị em có gần chục mét thôi nhưng mà chị không nghe được nó nói gì. Sau khoản thời gian đã chết chị mới biết con bé bỏng đó khi ấy là ma. Nó từ bỏ tử chết ở ngay vị trí 2 bà bầu ngồi nhậu, chết năm 1996. Mái ấm gia đình nó nhiều có, dịp ấy sẵn sàng qua Mỹ định cư cơ mà con nhỏ bé đã có người yêu nên nhất quyết không chịu. Mái ấm gia đình không ân cần vẫn ra quyết định sáng hôm sau cất cánh đi Mỹ thì ban đêm ấy nó từ bỏ tử. Khi xả thân gầm xe lửa nó gồm để lại loại bóp, bức thư với cmnd để cho người nhà biết nhưng lúc nó chết cái bóp bao gồm dính tiết bị nhỏ chó tha vào lùm cây nên không một ai tìm được thân nhân của con bé nhỏ rồi rước xác nó đi chôn. Sau thời điểm nó chết, người nhà lại băn khoăn tin tức gì của nó cứ cho là con nhỏ nhắn bỏ đơn vị đi. Sau thời điểm nó chết nhìn thấy phụ vương mẹ anh em họ hàng đau đớn bỏ công ăn việc làm đi kiếm nó đến cả kiệt quệ thì bây giờ nó mới ân hận hận. Tuy vậy sự ân hận hận đó đã quá muộn màng với nó k còn cách nào để báo cho mái ấm gia đình là nó đang chết buộc phải chỉ có thể hy vọng vào mẫu bóp. Nó ngồi canh mẫu bóp ấy mấy chục năm mới gặp được 2 mẹ mình. Nhưng mà 2 chị em mình lại vô tình khiến cho hy vọng duy nhất của chính nó bị chảy tành nên nó sẽ đem lòng thù hận. Sau lúc đã hiểu rõ mấu chốt đầu đuôi mẩu chuyện thì chị mỉm cười:- Chị hoàn thành việc trên cõi trần rồi, sau thời điểm chị gặp mặt em chị có thể thanh thản ra đi. Em không thể nhiều thời gian, hãy tìm mái ấm gia đình cho con nhỏ nhắn thì em sẽ được sống!Nói rồi chị kính chào từng tín đồ trong mái ấm gia đình rồi bay ra…Hành trình đi tìm kiếm thân nhân của người chết ban đầu từ đây!P/s: bản thân không buôn bán hàng, ko câu like càng ko viết truyện để mua vui.Cre - Trần Tuệ Băng